Mẹ
chẳng bao giờ có được niềm vui.
Đưa
con đến trường những ngày quan trọng nhất.
Khi
con có niềm vui cũng là khi mẹ bận rộn.
Con
luôn thiệt thòi khi có mẹ là giáo viên.
Buổi
tựu trương khai giảng đầu tiên.
Mẹ
thương con lắm nhưng cũng thôi đanh chịu.
Áo
mới vở thơm con vẫn thường nũng nịu.
“ Mẹ
đưa con đến trường nay buổi học đầu tiên”
Con
lớn dần con cũng hiểu mẹ hơn.
Biết
mẹ bận rộ nên cũng chẳng đòi hỏi.
Con
biết tự lo toan con dần cứng cỏi.
Vẫn
thui thủi đi về khi không có mẹ ở bên.
Con
thiệt thồi khi có mẹ là giáo viên.
Sớm
chiều tối công việc bề bộn lắm.
Sẽ
không có mẹ suốt một thời áo trắng.
Bởi
mẹ không thể ở bên cả những lúc con cần.
Nhưng
con có mẹ như một người bạn thân.
Mẹ
không tuổi trong cuộc đời đèn sách
Mẹ sẽ
bên con cùng con vượt qua thử thách.
Và
mãi yêu con đến trọn cuộc đời mình.